Heo cắn đuôi nhau là một vấn đề phúc lợi nghiêm trọng tác động kinh tế đáng kể đối với người chăn nuôi. Cắt đuôi một cách có hệ thống đối với tất cả heo trước khi bắt đầu hành vi cắn đuôi là một phương pháp sản xuất phổ biến ở các trang trại heo ở Hoa Kỳ cũng như ở Việt Nam để giảm thiểu hậu quả kinh tế và phúc lợi trong tương lai của hành vi cắn đuôi ở giai đoạn xuất chuồng. Nhưng liệu mối liên hệ giữa sức khỏe và việc cắt đuôi có đơn giản như vậy không, cùng đến với phần trả lời của chuyên gia phúc lợi và sức khỏe heo, Tiến sĩ Monique Pairis-Garcia .
Chỉ thị năm 2008 của EU yêu cầu các nhà sản xuất không được cắn đuôi thường xuyên và thực hiện các biện pháp ngăn chặn hành vi cắn đuôi hình thành trong trang trại.
Từ quan điểm về hành vi và phúc lợi, việc duy trì đuôi còn nguyên vẹn giúp heo không bị đau cấp tính và mãn tính liên quan đến thủ thuật, đồng thời ngăn ngừa cơn đau do cắn đuôi nếu môi trường được quản lý tốt và hành vi cắn đuôi không được thực hiện.
Các nghiên cứu bổ sung cũng chỉ ra rằng đuôi bị hỏng do cắt đuôi có thể ảnh hưởng đến sức khỏe của động vật, với sự gia tăng các tổn thương phổi nhỏ được tìm thấy khi giết mổ.
Khi tính đến tất cả thông tin này, có vẻ như việc duy trì đuôi nguyên vẹn ở những con heo được quản lý đúng cách từ quan điểm môi trường sẽ là một chiến thắng lớn cho cả sức khỏe và phúc lợi của heo.
Nhưng đó có phải là toàn bộ ?
Không giống như công trình trước đây đánh giá sự khác biệt về mức độ nghiêm trọng của tổn thương đuôi khi giết mổ, các nhà khoa học từ Đại học Torino và Padova đã đánh giá các tổn thương khi giết mổ giữa những con heo bị cắt đuôi hoặc còn nguyên đuôi. Tổng cộng có 525 lô heo (~100 con/lượt) được đánh giá tại thời điểm giết mổ (442 lô xuất chuồng, 82 lô không xuất chuồng) và theo dõi các tổn thương ở đuôi, phổi, gan, dạ dày, thân thịt và đùi.
Sau khi đánh giá, 44% lô không cắt đuôi có tổn thương do cắn đuôi từ nhẹ đến nặng so với 0,2% lô cắt đuôi chỉ biểu hiện tổn thương nhẹ. Như vậy, cho thấy heo không cắt đuôi có tần suất tổn thương đuôi cao hơn cả mãn tính và mới phát so với heo cắt đuôi.
Ngoài các tổn thương ở đuôi, các tổn thương phổi nghiêm trọng (9,2% không được gắn móc so với 6,6% được gắn vào khớp nối) và loét dạ dày (26,1% không được gắn kết so với 20,1% được gắn bó) cũng thường được tìm thấy ở các lô không được gắn kết so với các lô được gắn kết.
Kết luận
Kết quả từ nghiên cứu này cho thấy mối liên hệ giữa đuôi heo và sức khỏe không quá rõ ràng. Là một trong những bài báo đầu tiên so sánh các tổn thương trong quá trình giết mổ giữa heo được cắt đuôi và không được cắt đuôi, cần phải nghiên cứu thêm để hiểu không chỉ cách quản lý tốt hơn hành vi cắn đuôi trong các hệ thống mà còn việc duy trì đuôi không cắt đang ảnh hưởng như thế nào đến sức khỏe lâu dài của những con heo này.